Ờ, nói về chuyện “đánh giá một bài báo theo góc độ cá nhân” ấy, thực ra là cái việc tự mình đọc một bài viết nào đó, rồi tự xem coi mình hiểu được gì, thấy nó ra làm sao. Cái này là mình tự đong, tự đo, không phải dựa theo mấy cái tiêu chuẩn cứng nhắc của người ta đâu. Vậy nên nó cũng kiểu giống như mình đánh giá đồ ăn thôi, người thì khen ngon, người lại chê, vậy mới là góc độ cá nhân ấy mà.
1. Đầu tiên phải hiểu rõ nội dung bài báo
Nói nghe nè, đọc bài báo mà mình còn chưa hiểu người ta viết cái gì thì sao mà đánh giá được, phải không? Vậy nên, trước tiên là phải đọc kỹ, đọc xong rồi suy nghĩ coi bài này nói về cái gì, chỗ nào là quan trọng, chỗ nào là “bắt mắt” nhất. Cũng giống như khi ra chợ, coi một trái cây thì mình phải ngó từng chỗ, coi có chỗ nào bị hỏng không, coi nó có tươi không. Bài báo cũng vậy thôi, phải đọc rồi đánh giá từng phần một.
2. Coi thử ai là người viết
Cái này cũng quan trọng lắm nha! Tác giả mà là người giỏi, có kinh nghiệm thì đọc cũng thấy tin cậy hơn. Nghe nói có nhiều nhà khoa học, nhà nghiên cứu thì khi viết, họ hay đưa kinh nghiệm vào, để người đọc cảm thấy rõ ràng hơn. Còn nếu không quen biết gì, không có tiếng tăm thì mình cũng nên thận trọng chút. Nói đơn giản là như gặp người bán hàng quen thì cũng an tâm hơn là người lạ ấy mà.
3. Chất lượng nội dung – có hữu ích không?
Ờ, bài báo thì viết dài, ngắn đủ kiểu nhưng mà cuối cùng, nội dung có giá trị hay không mới là quan trọng nhất. Cái này phải coi là bài viết có giúp mình hiểu thêm cái gì không, có mang lại kiến thức nào mới không, có giúp ích gì cho công việc của mình không. Đọc xong mà thấy mình chả hiểu gì thêm thì thôi, chắc bài đó chỉ để cho vui thôi chứ chả có ích gì. Phải tự mình đặt câu hỏi xem: cái mình học được sau khi đọc là gì?
4. Phương pháp nghiên cứu – có đáng tin không?
Bài báo mà dựa vào nghiên cứu thì cũng cần coi người ta làm nghiên cứu kiểu gì. Có khi là họ khảo sát, phỏng vấn, hoặc tự làm thử nghiệm. Phải coi là họ lấy nguồn từ đâu, rồi xem thử kết quả họ đưa ra có logic không. Cái này giống như việc nấu ăn, nguyên liệu không ngon thì làm sao mà ra món ngon được, vậy thôi!
5. Phong cách viết – có dễ hiểu không?
Rồi, cái cuối là coi bài báo đó có dễ hiểu không, hay là viết vòng vo khó hiểu. Có khi mình đọc thấy mệt mỏi quá, không hiểu nổi thì bài đó chắc không phải cho mình đọc. Phong cách viết mà dễ hiểu, dễ ngấm thì cũng là một điểm cộng lớn. Người viết cũng phải biết viết sao cho ai đọc cũng hiểu, không phải như mấy bài chỉ có người trong ngành mới hiểu đâu.
Kết luận lại
Nói chung là tự mình đánh giá một bài báo theo góc độ cá nhân cũng là cái kiểu nhìn nhận theo cảm xúc và sự hiểu biết của mình. Phải hiểu nội dung, phải biết tác giả là ai, phải coi chất lượng có tốt không, rồi xem cách người ta viết có dễ hiểu không. Cái gì mình thấy có ích, hiểu được thì đó là bài hay. Bài nào mà đọc xong thấy hoang mang thì chắc không hợp rồi. Cái này là tự mình đánh giá thôi, mỗi người có ý kiến riêng, không ai giống ai.
Tags:đánh giá bài báo, góc độ cá nhân, đọc hiểu, chất lượng nội dung